Tôi biết, em đẹp và quyến rũ. Và tôi càng hiểu, người con gái như em không thiếu gì đàn ông vây quanh. Em là một cô gái thông minh, tài sắc vẹn toàn. Tôi thừa nhận, có lúc mình từng bị em làm cho rung động và cũng có lúc tiếc rằng, tại sao tôi không gặp em trước đây, thì có thể mọi chuyện đã thay đổi…
Em thích tôi, em thú nhận như vậy mà không hề e ngại ngay cả khi em biết tôi đã có gia đình. Ừ, con gái cá tính như em, dám nói ra tình cảm của mình đâu phải là chuyện gì đáng trách. Em cũng đâu có vồ vập tôi, chỉ là nói thật cõi lòng mình và tôi trân trọng điều đó.
Tôi quan tâm em, ân cần bên em và khiến em càng cảm thấy, tôi là người đàn ông tuyệt vời. Em càng yêu tôi thì tôi lại càng lo sợ. (Ảnh minh họa)
Tôi thường xuyên đi ăn, đi cà phê với em, nghe em kể những câu chuyện vui, tâm tình về hoàn cảnh của mình và cảm thấy vô cùng thú vị. Đó là cảm giác thú vị thực sự, vui vẻ thực sự của tôi khi được ở bên cạnh em. Tôi cũng quan tâm em như cách mà tôi dành cho vợ mình những năm tháng trước. Chỉ là, tôi sợ, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngã vào vòng tay em như một kẻ đớn hèn không giữ được lập trường và bị mụ mị vì nhan sắc trẻ.
Tôi quan tâm em, ân cần bên em và khiến em càng cảm thấy, tôi là người đàn ông tuyệt vời. Em càng yêu tôi thì tôi lại càng lo sợ. Tôi quý em, nhưng tại sao khi một người đàn ông có vợ yêu quý và muốn bảo vệ một cô gái trẻ như em gái của mình thì người ta lại không tin? Tôi muốn giữ vững lập trường, muốn được là người đàn ông bên cạnh em vì thấy em cô đơn lạc lòng, nhưng không phải là người tình.
Chưa một lần tôi đưa em vào nhà nghỉ dù em cũng có ý này ý nọ. Cũng chưa một lần tôi dành cho em một cái nắm tay hay một cái ôm. Đơn giản, tôi thật sự muốn giữ khoảng cách nhưng em lại cứ níu vào tôi…
Và tôi phải từ bỏ, từ bỏ em, từ bỏ mối quan hệ và từ bỏ một cô gái tôi rất muốn làm đối tác trong cả việc làm ăn. Tôi đã quan tâm em nhiều như thế, khó để khiến em cảm thấy em là người thực sự quan trọng với tôi, không phải là người yêu, bồ bịch. Nhưng có lẽ, cuộc sống này không tồn tại mối quan hệ như thế…
Em đã quá yêu tôi và muốn chinh phục tôi bằng được. Em ra sức quyến rũ tôi, em nói, em phải bằng được có được tôi, bằng mọi giá chiếm được cảm tình của tôi. Nhưng tôi lại không đành lòng làm điều đó. Người ta nói, đàn ông tội gì mà không chơi bời với một cô gái sẵn sàng ngã vào lòng anh ta mà không hề có điều kiện hay đòi hỏi bất cứ thứ gì. Nhưng tôi thì không. Tôi thật sự không muốn điều đó.
Vợ tôi tốt, con tôi ngoan, vợ chưa làm gì có lỗi với tôi, tôi phải có lập trường, phải là người đàn ông khiến cô ấy tin tưởng. Tôi muốn có một người bạn như em và muốn hơn nhiều một người phụ nữ ở bên cạnh để sẻ chia như người em gái. Nhưng em không đồng ý, em nhất định muốn xen vào cuộc sống gia đình tôi. Không còn cách nào khác, tôi phải ra đi…
Em ơi, em còn trẻ, xinh đẹp, em đừng cố gắng yêu một người có gia đình như tôi. (Ảnh minh họa)
Em khóc như một đứa trẻ, em không chịu được cú sốc phải xa tôi. Tôi thật tội lỗi, đã khiến em yêu mình đến mức này rồi lại bỏ em mà đi. Nhưng tôi không thể làm đau hai người đàn bà, vì dù tôi có yêu em thì mãi mãi, vĩnh viễn cũng không thể cho em có được danh phận. Tôi rất quý em, nhưng cũng không thể bỏ vợ mình, phản bội vợ.
Em ơi, em còn trẻ, xinh đẹp, em đừng cố gắng yêu một người có gia đình như tôi. Em có thể tìm cho mình một người đàn ông tốt, một người hết lòng vì em, cho em một gia đình hạnh phúc, riêng biệt. Em đừng biến tôi thành kẻ bỉ ổi, vô liêm sỉ trong mắt người khác. Vì tôi trân trọng em nên sẽ không thể làm tổn thương trái tim em. Chúng ta có thể là bạn, là đồng nghiệp, để tôi được quan tâm em như lúc này nhưng không phải là mối quan hệ bồ bịch. Được không em?
Theo Bạch (Khám phá)
Liên hệ quảng cáo: 0918 043 403 - toasoan@dnvnnews.com
Bản quyền của DOANH NHÂN VIỆT NAM